Trong cuốn tiểu thuyết “Human Acts” (Hành Động Con Người) của nhà văn Hàn Quốc Han Kang, chúng ta tìm thấy sự đau đớn, sự chất vấn lương tâm và cả vẻ đẹp mong manh của con người trong bối cảnh một thảm kịch lịch sử. Câu chuyện Kang kể không chỉ là nỗi đau của một cá nhân hay một gia đình, mà là bản án lương tâm cho cả một dân tộc, khi nỗi đau đến từ chính bàn tay của đồng bào mình. Năm 1980, phong trào dân chủ tại Gwangju bị đàn áp đẫm máu bởi quân đội Hàn Quốc – một sự kiện kinh hoàng mà Kang đã đưa vào trang sách với sự trần trụi và bi thương nhất. Câu hỏi đau đáu “Tại sao lại cất lời hát quốc ca dành cho những người đã bị giết hại bởi chính những người lính của đất nước mình?” hay “Tại sao lại phủ lá cờ quốc gia lên quan tài những người ấy?” như một lời tố cáo trực diện vào quốc gia và con người đã gây ra những tội ác này.
Khó khăn lớn nhất của Kang không chỉ là việc ghi lại nỗi đau và sự bất công, mà còn là quyết định để câu chuyện vượt qua biên giới Hàn Quốc, đến với thế giới. Chính sự nhạy cảm sâu sắc và lòng trắc ẩn của Kang đã khiến cô do dự trong việc đưa cuốn sách đến tay độc giả toàn cầu. Nhưng nhờ vào nỗ lực của người dịch Deborah Smith, “Human Acts” không chỉ giữ được sự phức tạp về đạo đức và cảm xúc của bản gốc tiếng Hàn mà còn lan tỏa được thông điệp mạnh mẽ đến một lượng lớn độc giả tiếng Anh. Tác phẩm không đơn thuần là một cuốn sách về những sự kiện lịch sử. Nó là một lời nhắc nhớ rằng những vết thương do con người gây ra cho nhau không dễ dàng phai nhòa, và việc đối diện với chúng là điều tất yếu để hiểu rõ hơn về phẩm giá và sự yếu đuối của con người.
Có lẽ không ít người sẽ nghĩ rằng câu chuyện của Kang chỉ là một trong rất nhiều ghi chép lịch sử đau thương, và sẽ không bao giờ trở nên hiện thực ở một nơi như nước Mỹ – quốc gia đã trải qua hơn hai thế kỷ không có nội chiến. Tuy nhiên, Kang cảnh báo chúng ta rằng sự ổn định có thể dễ dàng bị đánh đổi trong những hoàn cảnh bất ngờ. Nam Hàn vào thời điểm trước cuộc nổi dậy Gwangju cũng không ngờ được rằng đất nước mình có thể rơi vào tình cảnh tự tàn phá lẫn nhau như vậy. Những chia rẽ chính trị ngày càng sâu sắc tại Mỹ, hay ở bất kỳ quốc gia nào khác, đều là tín hiệu cần được lưu tâm. Kang nhắc nhở độc giả rằng lịch sử không phải là điều bất biến; nó là tập hợp những hành động của con người, và chỉ cần điều kiện đủ thích hợp, cái xấu xa nhất của bản chất con người sẽ được phơi bày. Chính vì vậy, trách nhiệm của những người đã đọc và cảm nhận được nỗi đau mà Kang tái hiện trong từng dòng chữ là phải luôn cảnh giác, luôn suy ngẫm để hiểu những dấu hiệu có thể dẫn đến bạo lực và bất công.
Tuy nhiên, không chỉ dừng lại ở sự tố cáo và cảnh báo, “Human Acts” còn tìm cách đi sâu vào vẻ đẹp vốn có trong con người và trong văn hóa Hàn Quốc. Ẩn trong từng dòng miêu tả về nỗi đau mất mát là sự an ủi cho những người từng trải qua bi kịch bởi bàn tay của người khác. Kang không giấu giếm sự xấu xa trong lòng người, nhưng đồng thời cô cũng không tước đi sự an ủi mà con người mang lại cho nhau qua tình yêu thương và lòng trắc ẩn. Ở đây, cuốn sách không chỉ là một tài liệu lịch sử, mà nó còn như một lời nhắc nhở rằng dù đau thương có tàn khốc đến đâu, hy vọng và sự kết nối giữa con người vẫn là ngọn lửa giữ cho nhân loại tiếp tục tiến về phía trước.
“Human Acts” là một tác phẩm đầy uy lực, không chỉ dành cho độc giả Hàn Quốc mà còn cho tất cả những ai quan tâm đến bản chất của nhân loại và những hậu quả của hành động tập thể. Kang không chỉ viết về những cuộc đời đã mất, mà còn khiến chúng ta đối diện với câu hỏi sâu sắc về đạo đức, tình yêu thương và trách nhiệm công dân. Cuốn tiểu thuyết này là một lời cảnh báo, một lời tri ân cho quá khứ và cả niềm hy vọng cho tương lai. Hơn hết, Kang đã tặng cho chúng ta một tác phẩm vượt biên giới ngôn ngữ và văn hóa, một thông điệp về nhân tính mà ai đọc cũng không thể nào quên.
Để lại một bình luận Hủy