“Đời bừng sáng khi ta biết lãng quên” của tác giả Marc Levy là một tác phẩm đầy màu sắc nhẹ nhàng nhưng sâu lắng, mang đến cho người đọc một trải nghiệm thú vị về hành trình của hai con người xa lạ, Jeremy và Adèle. Đây là cuốn sách đầu tiên của Marc Levy mà tôi đọc, và thật khó để không cảm nhận được chất thơ và sự cuốn hút trong cách ông kể chuyện. Điều ấn tượng đầu tiên chính là hình thức quyển sách: bìa sách được thiết kế đẹp mắt với những gam màu ấm áp, gợi lên sự lôi cuốn và khiến ta ngay lập tức muốn tìm hiểu nội dung bên trong. Gần như ngay từ khi lật mở trang đầu tiên, cuốn sách lập tức cuốn tôi vào không gian của những cảm xúc.
Câu chuyện trong “Đời bừng sáng khi ta biết lãng quên” không phải là một bản trường ca với nhiều nút thắt kịch tính, mà mang một nhịp điệu chậm rãi, nhẹ nhàng, giống như chính tựa đề của nó. Marc Levy đã khéo léo dựng nên một không gian không xác định rõ ràng về thời gian và địa điểm, khiến cho câu chuyện như hòa vào một thế giới mơ mộng, nơi mà mọi khái niệm về thực tại đều tạm thời lùi xa. Hành trình của hai nhân vật chính – Adèle và Jeremy – bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ dường như không định trước trên một con thuyền. Từ hai người hoàn toàn trái ngược nhau, họ từng bước trở thành hai mảnh ghép đồng cảm, cùng nhau khám phá những câu chuyện, nỗi buồn và cả những khát vọng chôn giấu trong tâm hồn.
Marc Levy đã tạo ra hai nhân vật không thể độc đáo hơn với những nghề nghiệp khác biệt, điều mà tôi nghĩ bạn nên tự khám phá để tận hưởng sự tinh tế trong cách ông khắc họa cuộc sống của họ. Điều làm tôi thực sự ấn tượng chính là cách Levy dần dần hé lộ những mảnh ghép trong quá khứ của Adèle và Jeremy, để rồi nối chúng lại thành một bức tranh hoàn chỉnh về con người họ. Mỗi tiết lộ nhỏ về cuộc sống, nỗi sợ hãi, niềm hi vọng, hay tình cảm chưa trọn vẹn của họ đều mang đến cho tôi những giây phút xúc động sâu sắc. Chính những khía cạnh đời thường nhưng đầy nhân văn ấy đã khiến tôi cảm thấy hai nhân vật này thực sự sống động và dễ mến.
Cuốn sách, mặc dù không cho tôi những cú twist lớn hay những trận cao trào cảm xúc mạnh mẽ, lại dễ dàng cuốn hút bởi sự yên bình và tinh thần suy ngẫm nó mang lại. Adèle và Jeremy không chỉ chia sẻ với nhau chuyến hành trình thể chất, mà còn là một hành trình tâm hồn, nơi họ cùng đặt ra những câu hỏi về ý nghĩa của tình yêu, về thời gian và cả mục đích thật sự của cuộc sống. Cuộc trò chuyện giữa họ, dù giản dị nhưng luôn ẩn chứa những tầng ý nghĩa sâu sắc, tựa như lời nhắc nhở tinh tế về việc sống là biết yêu và biết quên đi những gánh nặng không đáng mang theo.
Điều tôi thích ở tác phẩm này chính là không gian như “bong bóng” mà Marc Levy dựng nên cho câu chuyện. Không có chi tiết cụ thể xác định rõ nơi họ đã đến hay thời gian họ đã gặp nhau, điều này mang đến sự tự do cho trí tưởng tượng của người đọc. Việc mở ra hành trình của họ trong một bối cảnh mơ hồ như vậy khiến người đọc cảm giác như đang cùng họ bước vào một thế giới riêng, một nơi tách biệt hoàn toàn khỏi những ràng buộc của hiện thực.
Nhìn chung, “Đời bừng sáng khi ta biết lãng quên” mang đến một phong cách rất khác biệt. Tác phẩm không đặt nặng vào các tình tiết kịch tính hay bất ngờ, mà thay vào đó là câu chuyện bình dị, nhẹ nhàng, nhưng không kém phần sâu lắng. Đối với tôi, đây là hành trình khám phá sự kết nối giữa con người, giữa cảm xúc và giữa những mất mát, khát vọng mà mỗi người luôn mang theo. Cuối cùng, đó cũng là lời gợi ý tinh tế để chúng ta, trong cuộc sống vốn thường bận rộn và áp lực, hãy biết buông bỏ những điều không cần thiết để trái tim có thể thảnh thơi và trọn vẹn hơn.
Nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện dung dị nhưng đầy cảm hứng, với lời văn giàu chất thơ và sự trầm lắng nhẹ nhàng, thì “Đời bừng sáng khi ta biết lãng quên” chắc chắn là một cuốn sách đáng để trải nghiệm.
Để lại một bình luận Hủy