MỘT HỌA SĨ CHẾT ĐI MỚI THÀNH DANH – BI KỊCH CAY ĐẮNG CỦA NGHỆ THUẬT VÀ DANH TIẾNG

Một Họa Sĩ Chết Rồi Thành Danh Đã Trở Lại – Bức Tranh Phi Lý Và Đắng Cay Của Nghệ Thuật

Tiểu thuyết “Một Họa Sĩ Chết Rồi Thành Danh Đã Trở Lại” của Trương Hàn Tự là một câu chuyện trào phúng đầy cay đắng về thế giới nghệ thuật và sự hoang đường của danh tiếng. Tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực khắc nghiệt mà còn vạch trần những bộ mặt giả tạo của giới nghệ thuật và thương trường, nơi giá trị một con người dường như chỉ được công nhận khi họ không còn tồn tại.

Nhân vật trung tâm của câu chuyện là “tôi”, một họa sĩ vô danh tên Cao Tuấn Dật, người luôn sống trong cảm giác bị thế giới bỏ rơi. Sau khi tốt nghiệp trường mỹ thuật, anh ta vẫn loay hoay giữa sự nghèo túng và thất bại. Không có người công nhận tài năng của mình, ngay cả công việc cũng bấp bênh và cuộc sống ngày càng chật vật. Như một cú giáng cuối cùng vào lòng tự trọng của anh, bạn gái anh rời bỏ anh để đến với một kẻ giàu có hơn, chính thức phá nát chút hy vọng còn sót lại.

Mọi thứ thay đổi khi anh gặp lại người bạn cũ Hà Úy, kẻ khởi xướng một kế hoạch điên rồ: làm giả cái chết của anh để đổi lấy danh tiếng. Trùng hợp thay, Cao Tuấn Dật có một người anh trai sinh đôi đang mắc bệnh hiểm nghèo. Họ quyết định đánh tráo danh tính, để người anh trai qua đời trong danh nghĩa của Cao Tuấn Dật. Và rồi điều kỳ lạ đã xảy ra – ngay sau cái chết được dàn dựng một cách hoàn hảo ấy, danh tiếng của một kẻ từng bị lãng quên vụt sáng lên như một huyền thoại.

Người ta bắt đầu săn lùng tác phẩm của Cao Tuấn Dật, tranh của anh được thổi phồng lên với giá trị khổng lồ. Những kẻ từng coi thường anh, từ người thầy cũ đến cô bạn gái bội bạc và cả gã bạn trai giàu có của cô ta, bỗng chốc biến thành những kẻ xưng tụng và khai thác tên tuổi anh để trục lợi. Điều trớ trêu là xã hội không thực sự quan tâm đến tác phẩm của anh, mà chỉ quan tâm đến giá trị thương mại mà chúng đem lại. Chết đi, anh mới trở nên đáng giá.

Thế nhưng, Cao Tuấn Dật không dừng lại ở việc lợi dụng sự giả dối này để hưởng lợi. Anh lên kế hoạch cho một màn vạch trần toàn bộ trò lừa dối, trình diễn nó như một phần của tác phẩm hoàn hảo cuối cùng. Anh muốn phơi bày tất cả những khuôn mặt giả tạo xung quanh cái chết của mình, muốn lột trần thế giới nghệ thuật mà anh từng tôn thờ nhưng giờ đây chỉ còn là một thị trường mua bán không hơn không kém.

Nhưng kết cục lại chẳng như anh mong đợi. Cao Tuấn Dật thất bại. Và càng mỉa mai hơn, chính người mà anh từng tôn kính – một trong những kẻ đã từng nhục mạ anh – là người vạch trần toàn bộ kế hoạch. Khi sự thật bị phơi bày, mọi thứ nhanh chóng sụp đổ. Không ai thực sự quan tâm đến việc anh còn sống hay không, điều họ quan tâm duy nhất là những bức tranh của một người “đã chết” có còn giá trị hay không.

Tựa như một vở hài kịch đen tối, câu chuyện khép lại trong một cơn hoang đường đến xót xa. Người ta cười vào nỗi thất bại của một con người từng cố gắng lừa dối thế giới, nhưng rồi chính thế giới cũng đã lừa dối anh theo cách cay đắng nhất. Từ đầu đến cuối, anh vẫn chỉ là một kẻ vô danh, bất lực và không đủ tài năng để tự mình tỏa sáng.

“Một Họa Sĩ Chết Rồi Thành Danh Đã Trở Lại” là một góc tối của nghệ thuật, nơi danh tiếng đôi khi không nằm ở giá trị sáng tạo mà nằm ở cái chết. Đó là một câu chuyện vừa hài hước vừa đau đớn, khiến người ta bật cười rồi lại bất giác thấy nhói lòng. Một tác phẩm đáng để suy ngẫm về giá trị thực sự của nghệ thuật, danh tiếng và sự công nhận trong thế giới hiện đại.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *