SỰ THẬT RỢN NGƯỜI ĐẰNG SAU GÃ KHỔNG LỒ ẤU YẾM JOHNSON & JOHNSON: VẠCH TRẦN MẶT TỐI CỦA NGÀNH DƯỢC PHẨM MỸ

“No More Tears: The Dark Secrets of Johnson & Johnson” – Không còn lệ rơi là một tác phẩm điều tra đầy chấn động do Gardiner Harris chấp bút, một nhà báo kỳ cựu từng làm việc tại The New York Times. Được đánh giá cao với 4.5 trên 5 sao từ hàng trăm độc giả, cuốn sách nhanh chóng trở thành best-seller tại hạng mục Y đức của bác sĩ và bệnh nhân. Nhưng cuốn sách này không mang đến cảm xúc nhẹ nhàng hay thoải mái – nó là bản cáo trạng đầy đau xót vạch trần bộ mặt thật của một trong những tập đoàn y tế lâu đời và đáng tin cậy nhất nước Mỹ: Johnson & Johnson.

Khởi đầu bằng một cuộc gặp gỡ tưởng chừng rất tình cờ tại quầy bar sân bay năm 2004, Harris đã nghe một câu chuyện khó tin từ một nữ đại diện bán hàng của Johnson & Johnson. Cô kể lại những chiêu trò bán thuốc phi nhân đạo và hậu quả nghiêm trọng mà chúng để lại cho gia đình cô. Cuộc trò chuyện ấy đã khiến Harris thay đổi hoàn toàn góc nhìn nghề nghiệp và thôi thúc ông bắt đầu hành trình điều tra đầy gian nan, kéo dài nhiều năm, để cuối cùng kết tinh thành cuốn sách này – một tác phẩm đầy chất lửa, một bản báo cáo thực tế về những sự việc đã và đang đe dọa sinh mạng của hàng triệu con người.

Johnson & Johnson từ lâu đã xây dựng hình ảnh là “công ty dành cho trẻ em”, với những sản phẩm dịu nhẹ và đáng tin cậy như dầu gội, phấn rôm… Tuy nhiên, Harris vạch trần đằng sau vẻ ngoài ấm áp ấy là rất nhiều bê bối và sai phạm nghiêm trọng. Cuốn sách đi sâu vào loạt tội lỗi được che đậy kỹ lưỡng trong suốt hàng thập kỷ: từ việc che giấu mối liên hệ giữa phấn rôm Johnson’s Baby Powder và ung thư, cho đến những nguy cơ không ngờ tới của Tylenol – loại thuốc giảm đau phổ biến tưởng như vô hại hàng ngày.

Không chỉ dừng tại các sai phạm kỹ thuật, Harris còn đưa ra những chứng cứ rúng động về chiến dịch tiếp thị các loại thuốc tâm thần trái phép, dẫn đến cái chết của không biết bao nhiêu bệnh nhân. Một trong những phần đau lòng nhất của cuốn sách là khi tác giả phanh phui sự thật đằng sau một loại thuốc được cho là hỗ trợ bệnh nhân ung thư, nhưng thực chất lại làm tăng nguy cơ phát triển khối u. Một chương khác gây shock không kém là việc J&J đã tiếp tay cho cơn khủng hoảng opioid tại Mỹ bằng cách tiếp thị Duragesic – miếng dán fentanyl – theo cách thiếu đạo đức và vô trách nhiệm, ngang ngửa với những gì Purdue Pharma và gia đình Sackler đã làm.

Tất cả những gì Harris đưa ra đều không chỉ dựa vào cảm xúc cá nhân, mà là kết quả của quá trình điều tra công phu, thu thập chứng cứ, tài liệu và nhân chứng từ khắp nơi. Ông không đơn thuần chỉ là người kể chuyện; ông dẫn dắt độc giả đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, giữa những tầng sự thật mà trước nay công chúng ít ai hình dung được về “gã khổng lồ baby” của ngành dược.

Cuốn sách không phải là một bản cáo trạng khô khan, mà là một tác phẩm báo chí điều tra được kể như một cuốn tiểu thuyết giật gân – lối viết khiến người đọc không thể rời mắt. Từng trang sách như kéo độc giả vào một mê cung tối tăm của lợi ích, tiền bạc và quyền lực, nơi đạo đức và nhân văn từ lâu đã bị hy sinh trên bàn cân thương mại. Đó là nơi mà cả thế giới tin tưởng đặt kỳ vọng chăm sóc sức khỏe lại đứng sau hàng loạt thảm kịch không thể tha thứ.

Không còn lệ rơi là tác phẩm cần thiết với tất cả những ai quan tâm đến y tế, y đức và quyền con người. Nó không chỉ đơn thuần là cái nhìn lại về những sai lầm quá khứ, mà còn là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ về việc đặt niềm tin mù quáng vào những thương hiệu lớn. Gardiner Harris không kêu gọi tẩy chay hay giận dữ vô căn cứ, ông chỉ mượn cây bút đầy uy lực của mình để bóc trần sự thật – một sự thật đau lòng nhưng phải được lan tỏa.

Chúng ta không còn có thể an tâm với giọt nước mắt khô ráo của những em bé trong quảng cáo của Johnson & Johnson nữa, vì phía sau nụ cười đó có thể là hàng ngàn cuộc đời khác đang rơi lệ thật sự.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *