BÁO THÙ – MÊ CUNG ĐEN TỐI CỦA TÂM HỒN VÀ NHỮNG MỐI LIÊN KẾT BÍ ẨN

“Báo Thù: Mười Một Câu Chuyện Tăm Tối” là một tuyển tập truyện ngắn đậm chất u ám và mê hoặc từ cây bút tinh tế Ogawa Yoko. Mười một câu chuyện, mỗi một cái chết, mỗi một nỗi đau hay sự ám ảnh lại được khắc họa bằng những câu văn trong trẻo đến đáng ngạc nhiên – như thể mọi bi kịch trong những trang sách này đều diễn ra trong im lặng và chấp nhận. Đây là một cuốn sách không chỉ viết về cái chết mà còn mổ xẻ những góc khuất của lòng người – nơi nuôi dưỡng thù hận, tình yêu, sự điên loạn và cả khát vọng kết nối.

Dù là những truyện ngắn riêng biệt, nhưng từng câu chuyện trong tuyển tập lại âm thầm nối kết với nhau theo kiểu vòng tròn, những chi tiết dù nhỏ nhất cũng có thể trở thành chìa khóa mở ra chiều sâu của câu chuyện khác. Một nhân vật phụ lướt qua một truyện lại trở thành trọng tâm trong truyện kế tiếp, một hình ảnh mơ hồ ở phần đầu lại trở thành điểm kết nối mạch lạc ở phần sau. Đó là cách Ogawa dẫn dắt người đọc đi giữa thực và ảo, giữa những lát cắt thời gian tưởng độc lập nhưng kỳ thực đang xoắn bện lấy nhau.

Điều đặc biệt nhất ở “Báo Thù” chính là cách Ogawa dùng ngôn ngữ nhã nhặn, dịu dàng đến mức đôi khi lạnh lùng để kể về những sự kiện khủng khiếp – một người phụ nữ chết trong chiếc tủ lạnh, một trái tim rơi ra khỏi cơ thể được thợ thủ công đính khâu lại trong một chiếc túi da, một bác sĩ bị cắt bỏ tuyến hạnh nhân vì sự ngoan cố ích kỷ của một người phụ nữ. Những cái chết hiện lên không ồn ào, không kêu gào mà lặng lẽ như một phần tất yếu của cuộc sống. Chính sự trái ngược giữa ngôn từ dịu dàng và nội dung rùng rợn khiến cuốn sách để lại dư âm sâu sắc trong tâm trí người đọc.

Một điểm thú vị khác là sự hiện diện dai dẳng của những hình ảnh kỳ quái, phi lý đến mức thơ mộng. Một người phụ nữ già sống cô độc trong một căn phòng chất đầy trái kiwi. Một loại bánh mì kẹp xác con chuột hamster chết nằm lẫn lộn trong thùng rác. Một tiếng nói vang lên từ người phụ nữ mất trí như thể đang gọi từ một thế giới đã bị lãng quên. Những chi tiết như thế không chỉ minh họa cho không khí u ám trong sách mà còn tạo cảm giác mơ hồ giữa hồi ức và thực tại, giữa cái đã từng và cái không bao giờ tồn tại.

Rất nhiều độc giả cảm nhận rằng sự hấp dẫn của cuốn sách nằm ở cách nó không chỉ kể chuyện mà còn soi vào sự kết nối – giữa người với người, giữa sống và chết, giữa tâm lý với hành vi. Mỗi truyện ngắn là một mảnh ghép chứa đựng logic riêng, nhưng khi kết hợp lại, chúng tạo thành bức tranh toàn cảnh u tối, đầy ám ảnh về nhân sinh. Chính cấu trúc đan lồng, trùng điệp này đã góp phần tạo nên điểm khác biệt của “Báo Thù” trong kho tàng văn học hiện đại Nhật Bản.

Các câu chuyện trong cuốn sách mang đến những hiện thực không dễ tiếp nhận: có người không thể chấp nhận cái chết của con mình, có người đau đớn đến nỗi trái tim vỡ toang ra ngoài da thịt, có người bị tổn thương vì một lời nói và mang nỗi đau đó đến tận cùng cuộc đời. Từng sự kiện trông chừng phi lý nhưng lại mang hơi thở chân thực đến rợn người – một cảm giác mà như một độc giả chia sẻ, chỉ có thể tìm thấy trong tác phẩm của Ogawa Yoko.

“Báo Thù” không dành cho người dễ xúc động hay tìm kiếm một câu chuyện rõ ràng, dễ đoán. Nó như một mê cung giữa mộng và thực, nơi người đọc phải từng bước ghép nối câu chuyện từ mảnh vụn ký ức, từ sự mập mờ trong ngôn từ, và từ bóng tối ám ảnh của những nhân vật chưa từng có một cái kết rõ ràng. Một số truyện như “Nước ép trái cây”, “Cái chết của con hổ Bengal” hay “Khâu tạm trái tim” được nhắc đến nhiều vì sự sắc lạnh, nhưng đồng thời cũng ám ảnh đến tận cùng bằng sự chân thật và nỗi cô đơn mà chúng gợi ra.

Khép lại cuốn sách, có thể không phải ai cũng hiểu hết từng tầng ý nghĩa của nó. Nhưng chắc chắn rằng, người đọc sẽ mang theo nỗi day dứt, như một vết cứa nhỏ âm ỉ nhưng kéo dài – về những điều chưa kịp nói, những tổn thương không ai nhìn thấy, và cả những kết nối mỏng manh giữa các linh hồn tưởng chừng xa lạ nhưng lại tìm thấy nhau trong cái chết. Một cuốn sách với sắc thái u uẩn, nhưng đẹp đến rùng mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *