“Những Đứa Con Của Nửa Đêm” của Salman Rushdie từ lâu đã được xem là một tượng đài trong văn học thế giới, nhưng liệu cuốn tiểu thuyết đồ sộ này có thực sự đáng để khám phá? Một bài review được đăng tải trên “Too Much Berard” đã mang đến góc nhìn chi tiết, xúc cảm và cả chút phê phán về tác phẩm. Bắt đầu bằng một câu trích dẫn từ bộ phim truyền hình “Peep Show” – “Chúc may mắn với ‘Những Đứa Con Của Nửa Đêm,’ trời biết không ai từng hoàn thành nó” – bài viết thiết lập nền tảng cho sự thử thách khi đọc cuốn tiểu thuyết này. Dẫu vậy, người viết khẳng định rằng họ đã vượt qua hành trình này, và trải nghiệm dù phức tạp nhưng đáng để suy ngẫm.
“Những Đứa Con Của Nửa Đêm” mang đến một trải nghiệm đọc thú vị, dù không hẳn là một tác phẩm “có thể lấy được gì” rõ ràng. Cách kể chuyện của Rushdie được mô tả qua nhân vật chính Saleem, một người đàn ông già đang viết hồi ký và đọc lại chúng cho người tình của mình. Tác giả tạo ra nhiều điểm ngoặt, những cái nhìn thoáng qua về tương lai và quá khứ, khiến mạch truyện lúc thì bay bổng, lúc lại lẩn quẩn trong những chi tiết phức tạp. Saleem là một hình bóng quen thuộc của văn chương hiện đại, gần gũi với bút pháp thường thấy trong dòng văn học hiện thực huyền ảo của Gabriel Garcia Marquez hoặc các tiểu thuyết lịch sử mang màu sắc hư cấu như của Saul Bellow và E.L. Doctorow. Saleem được phác họa như một nhân vật định mệnh, đầy dấu ấn: chiếc mũi to, tư tưởng táo bạo, tò mò, mê đắm, và không kém phần nhạy cảm với những biến cố thời đại.
Một trong những yếu tố nổi bật nhất của truyện là gam màu hiện thực huyền ảo, với siêu năng lực kỳ lạ của Saleem. Anh có khả năng đọc được tâm trí người khác, đồng thời triệu tập những đứa trẻ khác sinh cùng giờ với mình vào lúc nửa đêm của ngày Ấn Độ giành độc lập, để tạo nên những cuộc họp mặt trong tưởng tượng. Đây chính là các “đứa con của nửa đêm”, mỗi đứa trẻ mang một năng lực siêu nhiên, tượng trưng cho sự phong phú và đa dạng của đất nước. Người viết review còn hài hước liên tưởng các cuộc họp này tới công nghệ Zoom của thời hiện đại, một cách ví von thú vị về tính tiên đoán không cố ý của Rushdie.
Dẫu vậy, bài viết cũng không ngần ngại chỉ trích cách Rushdie xây dựng hình tượng nữ giới trong truyện. Saleem liên tục nhấn mạnh rằng cuộc đời anh gắn bó chặt chẽ với các nhân vật nữ, từ khởi nguồn năng lực siêu nhiên đến những mối tình hoặc biến cố lớn trong đời. Thế nhưng, thái độ “nửa mê đắm, nửa mù mờ” mà Saleem dành cho phụ nữ khiến việc khắc họa họ trở nên thiếu chiều sâu và dễ đoán. Từ tình yêu cấm kỵ đến những ẩn dụ về “bí ẩn” trong tính cách phụ nữ, tất cả gợi cảm giác rằng họ chỉ đơn thuần là công cụ để đẩy mạnh hành trình của Saleem. Người đọc khó tránh khỏi tự hỏi liệu đây là quan điểm cá nhân của Rushdie hay chỉ là lăng kính méo mó của Saleem khi phản ánh bản sắc Ấn Độ.
Tác phẩm cũng không né tránh các vấn đề chính trị gai góc, đặc biệt khi nhắc đến Indira Gandhi và thời kỳ Khẩn Cấp năm 1975. Trong bối cảnh này, nét huyền ảo dường như bị lấn át bởi nỗi sợ hiện thực. Bài review nhận xét rằng Rushdie dường như hoàn toàn nắm bắt sự ám ảnh mà Indira Gandhi mang lại, mô tả bà như một hình ảnh đe dọa lớn lao đối với Saleem và cả đất nước Ấn Độ. Tác giả từ bỏ phong cách mơ hồ thường thấy, thay vào đó là sự mô tả trực diện, mạnh mẽ về một giai đoạn đầy biến động trong lịch sử.
Đáng chú ý, dù sách dài gần 650 trang và người review đang đối mặt với những vấn đề sức khỏe cùng sự kiệt sức, họ vẫn duy trì được sự hứng thú với nội dung. Rushdie được nhận xét là một nhà văn có khả năng viết linh hoạt, phong phú, và ngay cả khi đụng đến những vấn đề lý thuyết tưởng chừng “lỗi thời,” ông vẫn giữ cho câu chuyện sống động và cuốn hút. Đây là một điểm tương phản đầy thú vị với tầm vóc của tác phẩm, vốn được xem như “một tượng đài của văn chương thế giới” hơn là một cuốn sách mang tính giải trí phổ thông.
Tóm lại, “Những Đứa Con Của Nửa Đêm” là một kiệt tác đầy phức tạp, một bức tranh sống động nhưng không dễ tiếp cận. Tác phẩm đòi hỏi người đọc phải kiên nhẫn, nhưng phần thưởng dành cho sự kiên nhẫn đó là một góc nhìn sâu sắc hơn về lịch sử, chính trị, và con người Ấn Độ. Với người viết bài review, đây là hành trình cá nhân đi qua những thách thức, nhưng cũng là một minh chứng rằng Rushdie vẫn là một bậc thầy trong việc viết nên câu chuyện của ông.
Nguồn: https://toomuchberard.com/2020/08/19/review-rushdie-midnights-children/
Để lại một bình luận Hủy