KHI HỌC TẬP HÓA NIỀM VUI – NIỀM VUI KHÔNG ĐẾN TỪ SỐ ĐIỂM

Khi nhắc đến “Khi học tập hóa niềm vui” của Seonghyeok Park, điều đầu tiên đập vào mắt người đọc chính là thành tích phi thường của tác giả: đỗ đồng thời ba trường đại học danh giá tại Hàn Quốc – Đại học Quốc gia Seoul, Đại học Yonsei và Đại học Đông Tân ngành y học cổ truyền. Nhưng điều khiến cuốn sách trở nên đặc biệt không nằm ở bảng thành tích chói lọi ấy, mà ở thông điệp sâu sắc và thiết thực mà nó mang lại: học tập không phải là cuộc chạy đua về điểm số, mà là một hành trình khám phá chính mình.

Trong xã hội Hàn Quốc – và nhiều nền giáo dục châu Á khác – học sinh thường bị đánh giá bằng những con số. Điểm thi trở thành chuẩn mực đạo đức, ảnh hưởng đến cách mọi người nhìn nhận và đối xử với một cá nhân. Người học giỏi được xem là “ngoan”, còn kẻ học kém trở thành “cá biệt”. Cái vòng luẩn quẩn đó khiến học sinh học vì sợ, học để vượt người khác chứ không phải học để hiểu mình. Và Park đã phá vỡ khuôn mẫu đó bằng chính trải nghiệm cá nhân của mình.

Tác giả không xuất phát từ vị trí của một thiên tài, mà từng là học sinh trung học chật vật, không tìm thấy động lực học tập. Chính khi nhận ra rằng mình phải học không phải để đánh bại ai, mà để phát triển chính bản thân, Park mới thật sự thấy học là thú vị. Cuốn sách không hô hào sáo rỗng, không chỉ dẫn học sinh cách đạt điểm cao, mà khuyến khích các em tự tìm ra lý do thật sự khiến mình muốn học.

“Khi học tập hóa niềm vui” không phải là một cẩm nang kỹ thuật ôn thi, mà giống như một loại “thuốc bổ” cho những ai đang mỏi mệt vì áp lực thành tích. Park nhấn mạnh rằng sự phát triển thật sự đến từ việc học hỏi cùng nhau, chứ không phải từ ganh đua. Cuộc đời không phải là một cuộc đua nước rút, mà là một cánh rừng cần được vun trồng. Chúng ta không phải là những chú ngựa đua, mà là những cái cây cần thời gian để đâm chồi, nảy lộc và cùng nhau lớn lên.

Thông điệp cuối cùng mà cuốn sách gửi gắm là: hãy học vì chính mình. Hãy đứng thẳng như một thân cây giữa rừng, hướng về mặt trời và học tập bằng tất cả sự vui thích và tò mò. Khi ta không còn bị ám ảnh bởi điểm số, ta sẽ thấy rõ hơn cả một khu rừng – nơi tri thức, sự trưởng thành và niềm vui cùng đâm chồi nảy nở.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *