Cuốn tiểu thuyết Bất Thường của Hervé Le Tellier, được phân tích trong bài đánh giá của Henriette Korthals Altes trên tạp chí Times Literary Supplement (TLS), là một tác phẩm độc đáo với phong cách sáng tạo và tầm nhìn sâu sắc. Đây là một cuốn sách kết hợp nhiều thể loại, mang đậm chất thử nghiệm của nhóm Oulipo, mà chính tác giả Le Tellier đã là một thành viên tiêu biểu.
Xuất thân là một nhà toán học, Hervé Le Tellier mang đến cho độc giả một giọng văn lạ thường, vừa sắc bén vừa đầy sức gợi mở. Là một nhà văn theo trường phái Oulipo, Le Tellier sử dụng các phương pháp tiếp cận sáng tạo để phá vỡ quy chuẩn thông thường của văn học. Điều này được thể hiện rõ qua sự sắp xếp tinh vi về cấu trúc và ngôn ngữ trong “Bất Thường“. Cuốn tiểu thuyết dẫn dắt người đọc vào một câu chuyện khó đoán, bắt đầu từ một chuyến bay băng qua Đại Tây Dương, nơi mọi chuyện bỗng chốc trở nên bí ẩn khi chiếc máy bay phải đối mặt với một cơn bão dữ dội. Sau sự kiện này, chiếc máy bay xuất hiện trở lại ba tháng sau, nhưng sự bất thường lớn nhất không chỉ dừng lại ở đó: mỗi hành khách trên chuyến bay giờ đây có một bản sao y hệt của chính mình. Những phiên bản song trùng này, với ý thức độc lập về quyền sống, tài sản và các mối quan hệ, đã đặt ra một kịch bản trớ trêu và đầy hỗn loạn.
Điểm nổi bật của tiểu thuyết chính là sự hòa quyện nhuần nhuyễn giữa các yếu tố khoa học viễn tưởng, trinh thám và châm biếm xã hội. Le Tellier không chỉ gây ấn tượng bởi câu chuyện ly kỳ mà còn làm nổi bật các khía cạnh triết học, khi ông đặt ra câu hỏi về danh tính, bản chất con người và quyền sở hữu cuộc sống. Các nhân vật trong câu chuyện, từ sát thủ chuyên nghiệp, nhà văn, ca sĩ cho đến một cô bé nhỏ tuổi, đều mang trong mình những câu chuyện riêng, khiến độc giả không thể không suy ngẫm về cách họ đối mặt với sự hoang mang và xung đột khi phải đối diện với “cái tôi khác” của chính mình.
Tuy nhiên, bài đánh giá cũng chỉ ra rằng mặc dù ý tưởng của Le Tellier rất táo bạo và giàu sức sáng tạo, ông vẫn chưa khai thác hết tiềm năng của câu chuyện. Những khía cạnh như hậu quả pháp lý, xã hội hay tâm lý mà sự tồn tại của các bản sao có thể gây ra đã không được phát triển sâu sắc. Henriette Korthals Altes thừa nhận rằng cốt truyện của “Bất Thường” rất cuốn hút, nhưng bà cũng khẳng định tác phẩm có thể sẽ được nâng lên một tầm cao mới nếu tác giả khám phá chi tiết hơn các hệ quả phức tạp mà bối cảnh này mang lại.
Một đặc điểm đáng chú ý khác của tiểu thuyết là ảnh hưởng từ phong cách của Georges Perec, vị tiền bối nổi bật trong nhóm Oulipo. Perec nổi tiếng với sự tỉ mỉ và chiều sâu trong từng câu chữ, điều mà bài đánh giá cho rằng Le Tellier dường như chưa đạt đến trong tác phẩm này. Mặc dù vậy, sự kết hợp hài hòa giữa ý tưởng triết học và kỹ thuật kể chuyện của Le Tellier vẫn là một điểm nhấn đáng khen ngợi. Kết thúc của cuốn tiểu thuyết – khi văn bản bắt đầu mờ đi và trở nên khó đọc – không chỉ thể hiện sự táo bạo trong phong cách kể chuyện mà còn là một minh chứng rõ ràng cho tinh thần Oulipo.
Tóm lại, “Bất Thường” là một tác phẩm giàu tính sáng tạo và hấp dẫn, nhưng nó vẫn để lại cảm giác chưa trọn vẹn. Như Henriette Korthals Altes nhận xét, Le Tellier đã mở ra một tiền đề đầy triển vọng nhưng chưa hoàn toàn khai thác hết các tầng ý nghĩa của nó. Tuy nhiên, với sự kết hợp đầy tài năng giữa các yếu tố thể loại và sự tinh tế trong ngôn ngữ, ông vẫn mang đến một tác phẩm đáng đọc cho những ai yêu thích sự đổi mới và thử nghiệm trong văn học. Dù còn vài thiếu sót, “Bất Thường” chắc chắn sẽ là một trải nghiệm độc đáo để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả.
Nguồn https://www.the-tls.co.uk/literature-by-region/european-literature/lanomalie-herve-le-tellier-review-henriette-korthals-altes
Để lại một bình luận Hủy