Cuốn sách “Nexus” của tác giả nổi tiếng Yuval Noah Harari tiếp tục khẳng định phong cách đặc trưng của ông: kết hợp giữa lịch sử, triết học và công nghệ để vẽ nên bức tranh toàn cảnh về tương lai nhân loại. Tuy nhiên, nếu so sánh với các tác phẩm trước như “Sapiens” hay “Homo Deus”, “Nexus” dường như không đạt được độ bứt phá như kỳ vọng của nhiều độc giả, đặc biệt là những ai đã quá quen thuộc với cách Harari khơi gợi tư duy qua từng trang viết.
Một trong những điểm mạnh lớn nhất của Harari luôn là khả năng kể chuyện lịch sử theo phong cách phân tích sâu sắc và đầy cuốn hút. Trong “Nexus”, ông vẫn giữ được khả năng đó khi nhìn lại lịch sử nhân loại để làm nền cho các lập luận về trí tuệ nhân tạo và tương lai xã hội. Harari khiến người đọc không chỉ dừng lại ở sự hào hứng với AI mà còn đặt ra câu hỏi về mặt trái tiềm ẩn của cuộc cách mạng công nghệ này. Thông qua góc nhìn của ông, công nghệ không đơn thuần là công cụ cải tiến – nó có thể gây tác động tiêu cực nếu vận hành không đúng cách hoặc bị kiểm soát bởi các hệ thống quyền lực không minh bạch.
Bằng cách liên kết giữa dòng chảy của lịch sử và những diễn biến công nghệ hiện tại, Harari tiếp tục khẳng định rằng chúng ta không thể hiểu điều gì sẽ xảy ra nếu chỉ nhìn vào những lợi ích nhất thời của AI. Ông làm nổi bật việc các hệ thống quản trị và khả năng kiểm soát thông tin sẽ là yếu tố then chốt quyết định liệu xã hội có đang tiến bộ thực sự hay bị thụt lùi trong một hình thức kiểm soát tinh vi hơn. Harari cho rằng luồng thông tin – ai sở hữu, ai có quyền xử lý, và cách chúng ta quản lý chúng – chính là vấn đề trung tâm khi bàn tới AI và tương lai con người.
Tuy nhiên, dù mang lại góc nhìn sắc sảo và khả năng tổng hợp thông tin ấn tượng, “Nexus” không hoàn toàn thuyết phục với vai trò là một trong những cuốn sách “phải đọc” về trí tuệ nhân tạo. Điều khiến không ít độc giả thất vọng là ở chỗ Harari dường như không mang lại nhiều quan điểm mới so với kho tàng tranh luận hiện tại về AI. Những lập luận của ông – dù có chiều sâu lịch sử – lại khá quen thuộc đối với những ai đã từng theo dõi các cuộc thảo luận đa chiều về AI trên các phương tiện truyền thông học thuật và đại chúng thời gian gần đây.
Ngoài ra, phong cách viết trong “Nexus” có phần nặng nề và khó tiếp cận hơn so với các tác phẩm trước. Nếu “Sapiens” từng khiến hàng triệu độc giả say mê bởi cách kể chuyện lôi cuốn, tuyến tính và dễ hiểu thì “Nexus” lại thiên nhiều về phân tích lý thuyết, đòi hỏi người đọc phải tập trung cao độ để nắm bắt được nội dung. Đây là một rào cản không nhỏ cho những ai mới bắt đầu tìm hiểu về AI hoặc mong muốn một tác phẩm dễ tiếp cận hơn trong lối viết và dẫn dắt vấn đề.
Tóm lại, “Nexus” vẫn là một cuốn sách đáng đọc đối với những ai quan tâm đến mối liên hệ giữa công nghệ, lịch sử và chính trị. Harari mang đến lời nhắc nhở quan trọng rằng tiến bộ công nghệ không thể được đánh giá chỉ qua sự tăng trưởng hay lợi ích kinh tế, mà cần nhìn nhận trong bối cảnh xã hội và nhân văn rộng lớn hơn. Song, nếu kỳ vọng một tác phẩm có tầm ảnh hưởng và sức mạnh như “Sapiens”, có lẽ “Nexus” sẽ khiến bạn cảm thấy chưa thật sự thỏa mãn. Đây là một cuốn sách tốt, nhưng chưa phải là chặng đỉnh cao mới trong sự nghiệp viết lách của Yuval Noah Harari.
Để lại một bình luận Hủy