Một Họa Sĩ Chết Rồi Thành Danh Đã Trở Lại – Khi Nghệ Thuật Bị Cuốn Vào Cơn Lốc Truyền Thông
Ngay từ nhan đề, cuốn tiểu thuyết “Một Họa Sĩ Chết Rồi Thành Danh Đã Trở Lại” đã mang đến một cảm giác kỳ quái và đầy ẩn ý. Một họa sĩ vô danh bỗng chốc nổi tiếng sau khi mất, nhưng rồi anh ta lại trở về – phải chăng là một trò chơi đánh lừa công chúng? Điều gì đã thực sự xảy ra đằng sau câu chuyện ly kỳ ấy? Đây không chỉ là một tác phẩm tràn ngập yếu tố trào phúng và hài hước đen tối, mà còn là bức chân dung sắc nét về xã hội bị thao túng bởi truyền thông và cơn khát tìm kiếm thần tượng trong thời đại số.
Nhân vật trung tâm là một họa sĩ nghèo, một người chưa từng được công nhận về tài năng, và cũng không ai dám khẳng định anh ta thực sự có tài hay không. Nghệ thuật vốn là thứ mang nặng tính chủ quan, và sự thành công lại còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác ngoài tài năng. Điều chắc chắn duy nhất về anh ta chính là cuộc sống chật vật, bị đuổi khỏi nơi ở vì không có tiền thuê nhà, bị bạn gái ruồng bỏ vì quá nghèo khó, và thậm chí khi tham gia một chương trình thực tế về nghệ thuật, anh ta lại trở thành đối tượng bị cả mạng xã hội phê phán và giễu cợt.
Thế nhưng, nghệ thuật không chỉ mang tính chủ quan, mà còn dễ dàng bị thao túng bởi dư luận. Khi tất cả đều chê bai, họa sĩ này nhanh chóng bị biến thành một kẻ lừa đảo trong mắt công chúng. Nhưng khi anh ta chết đi, không còn ai phải lo sợ bị lên án vì khen ngợi nữa, thế là dư luận lại chuyển hướng. Người ta bắt đầu ca tụng tác phẩm của anh ta, đồng cảm với số phận bi kịch, và tạo ra một huyền thoại mới về một thiên tài bị bỏ quên.
Tất nhiên, bản thân người họa sĩ không thể kiểm soát hay hoạch định được điều này. Nhưng luôn có những kẻ sẵn sàng tận dụng sự xoay chuyển của dư luận để trục lợi. Một người bạn đóng vai trò như “ác quỷ thì thầm bên tai”, chỉ ra con đường dẫn đến vinh quang, thuyết phục anh ta rằng chỉ cần “diễn” theo kịch bản, anh ta cũng có thể trở thành một danh họa được lưu danh hậu thế.
Ngay cả khi người họa sĩ không hề bị ám ảnh bởi danh vọng, thì tiền bạc vẫn là thứ khiến anh ta dao động. Và thế là, trò chơi bắt đầu. Nhưng như một hiệu ứng domino, màn kịch giả chết không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn kéo theo hàng loạt hệ lụy khác. Một người anh trai song sinh bỗng dưng xuất hiện, rồi cả một gia đình chưa từng biết đến, những nhà sưu tầm nghệ thuật muốn trục lợi, dự án tái quy hoạch của thành phố – tất cả đều bị cuốn vào vòng xoáy do một cú lừa tạo ra.
Hai kẻ đứng sau kế hoạch ban đầu chỉ muốn tạo ra một cú hích để kiếm tiền. Nhưng khi làn sóng dư luận càng trở nên mãnh liệt, họ dần nhận ra rằng đây không còn là một trò đùa. Họ không thể dừng lại, bởi nếu sự thật bị phơi bày, mọi thứ sẽ sụp đổ. Kẻ “chết” rồi buộc phải tiếp tục giả vờ là đã chết, và mọi dấu vết về sự thật cần phải bị xóa bỏ.
Trong một ván cờ, quân tốt luôn là quân bị hy sinh đầu tiên. Người họa sĩ tưởng rằng mình đang điều khiển số phận, nhưng thực chất chỉ là một con cờ trong tay những thế lực khác. Khi anh ta chạm đến những điều vốn vượt quá tầm kiểm soát, kết cục không gì khác ngoài tự hủy diệt.
Cuốn sách này không chỉ kể một câu chuyện về trò lừa đảo, mà sâu xa hơn, nó vẽ nên bức tranh về một xã hội bị chi phối bởi truyền thông và những cơn sốt nhất thời. Công chúng có thực sự quan tâm đến nghệ sĩ và tác phẩm của anh ta không, hay họ chỉ đang tìm kiếm một đối tượng để tôn thờ – rồi sau đó lại tìm cách hủy diệt? Một người trở thành thiên tài hay kẻ bị phỉ báng, đôi khi không phụ thuộc vào bản thân anh ta, mà lại do đám đông quyết định. Trong thời đại mà mọi thứ đều bị chi phối bởi lượt xem, lượt thích và xu hướng mạng xã hội, ai có thể đảm bảo rằng những gì ta đang tán dương hôm nay sẽ không quay lại cắn xé ta ngày mai?
Để lại một bình luận Hủy