“Khi học tập hóa niềm vui” của Seonghyeok Park không phải là một cuốn sách dạy kỹ thuật học, càng không phải là bảng chỉ dẫn để đạt điểm cao. Đây là cuốn sách giúp người đọc – từ học sinh đến người trưởng thành – đi tìm lại lý do sâu xa cho hành trình học tập của mình: vì sao ta học?
Xuất thân từ một làng quê hẻo lánh, tác giả từng lãng phí cả những năm tháng trung học trong những trò vô bổ. Nhưng rồi, một khoảnh khắc nhìn lại chính mình trong gương đã thay đổi tất cả. Anh bắt đầu lại từ sách giáo khoa tiểu học và từ đó, không ai có thể ngờ anh sẽ đỗ cùng lúc ba trường đại học hàng đầu Hàn Quốc. Thành tựu ấy không đến từ thiên phú, mà đến từ một điều duy nhất: “thay đổi trong tâm thế”.
Cuốn sách đi theo cấu trúc tâm lý, bắt đầu từ lý do vì sao ta luôn nghĩ rằng “đã quá muộn”, rồi chuyển sang quá trình thức tỉnh, từ bỏ so sánh bản thân với người khác để chuyển trọng tâm sang chính mình – “đấu với bản thân của ngày hôm qua”. Từng phần sách như một hành trình nội tâm, dẫn dắt người đọc từ nghi hoặc đến vững tin, từ lười biếng đến kỷ luật, từ bất lực đến quyết tâm.
Điểm đặc biệt của “Khi học tập hóa niềm vui” là nó không nói về “làm sao để học tốt” mà là “vì sao phải học tốt”. Khi người đọc hiểu được ý nghĩa của việc học, cảm xúc tích cực với tri thức sẽ tự nhiên xuất hiện. Đó là một dạng “niềm vui” không cần cố gắng, mà đến từ sự đồng điệu với chính mình. Tác giả nhấn mạnh rằng: học để trưởng thành, học để yêu quý bản thân, học để làm chủ cuộc sống – đó mới là mục tiêu đích thực.
Cuốn sách tràn ngập những ví dụ truyền cảm hứng – từ Michelangelo vẽ tranh ở góc khuất chỉ vì “tôi biết điều đó có tồn tại”, đến những nhân vật lịch sử như Jack London, Sophie Germain, Frederick Douglass – tất cả đều chứng minh rằng điều kiện không làm nên kết quả, mà chính là thái độ. Câu chuyện “VIP seat” ở lớp học là một ẩn dụ thú vị: học cũng như đi concert – ai cũng muốn có chỗ ngồi đẹp để tập trung trọn vẹn, vậy sao lại né tránh bàn đầu?
Tác phẩm cũng dành nhiều chương viết về cha mẹ – những người luôn dõi theo ta, hy sinh lặng thầm, và mong ta thành công không phải vì thành tích, mà vì hạnh phúc thật sự. Câu chuyện về gói thuốc bổ bị ném đi – như nỗi lòng người mẹ bị tổn thương – khiến người đọc phải dừng lại, ngẫm nghĩ và cảm động. Bằng giọng văn dung dị, tác giả khơi gợi trong người đọc sự biết ơn và lòng trân trọng với những người thân yêu.
Điều tuyệt vời nhất ở cuốn sách này là nó không giới hạn đối tượng. Dù bạn là học sinh đang mất phương hướng, người lớn từng bỏ lỡ cơ hội học tập, hay phụ huynh đang lo lắng cho con cái, cuốn sách này đều có thông điệp dành cho bạn. Nó khuyến khích bạn không sợ bắt đầu lại, vì bắt đầu lại đồng nghĩa với bạn đã trưởng thành hơn hôm qua. Tác giả từng viết: “Nếu tôi có thể bắt đầu lại từ đầu, thì bạn cũng vậy. Tôi tin bạn, vì tôi từng là bạn.”
“Khi học tập hóa niềm vui” là minh chứng cho chân lý giản dị: học không phải là gánh nặng, học là cách ta sống có ý nghĩa hơn mỗi ngày. Cuốn sách này không chỉ dành để đọc, mà để chiêm nghiệm, để giữ bên mình – như một tấm gương soi lại chính mình mỗi khi lòng ta chùng xuống. Một cuốn sách làm thức tỉnh, làm dịu lại trái tim đang khát khao trưởng thành, và truyền một năng lượng kỳ lạ: “Tôi muốn học, vì tôi yêu cuộc đời mình.”
Để lại một bình luận Hủy