“Trước khi trở thành quái vật” là một cuốn tiểu thuyết hiếm hoi đến từ Đài Loan có thể lọt vào liên hoan phim Cannes – một điều nghe tưởng chừng như không tưởng đối với một tác phẩm văn học. Đây là thành tích khiến người đọc không khỏi tò mò: cuốn sách nào có sức mạnh ảnh hưởng đến mức có thể góp mặt tại một trong những sân chơi điện ảnh danh giá nhất thế giới? Và rồi, sự tò mò chóng trở thành ấn tượng mạnh mẽ, đến mức sau khi đọc xong phiên bản điện tử, tôi đã lập tức đặt mua cả bản giấy chỉ để được giữ nó trong tay.
Đọc “Trước khi trở thành quái vật” là một trải nghiệm không dễ chịu – nhưng lại không thể nào dứt ra được. Văn phong của tác giả được đánh giá cực kỳ xuất sắc, mang đậm chất văn học thuần túy. Không hoa mỹ thừa thãi, từng câu chữ như chạm sâu vào lòng người, để lại những khoảng lặng nhức nhối. Đó không chỉ đơn thuần là câu chuyện của một người phụ nữ – mà là hành trình dần dần hóa thân thành quái vật, trong cơn đau âm ỉ kéo dài khôn nguôi.
Điều làm nên sự khác biệt của tác phẩm này so với các tiểu thuyết trinh thám phổ biến – đặc biệt là dòng truyện mang phong cách Nhật Bản – chính là việc nó không chú trọng vào yếu tố giải đố hay thủ pháp gây bất ngờ nhờ các mánh lới. “Trước khi trở thành quái vật” đi theo hướng hoàn toàn khác: mang đậm hơi thở của các tiểu thuyết tội phạm xã hội thực tế như trong văn học châu Âu và Mỹ. Nếu phải tìm một hình ảnh để so sánh, có thể nói đây là phiên bản Đài Loan của “Nước hoa” – nhưng còn u tối và nặng nề hơn.
Sức nặng của tác phẩm nằm ở cách nó phơi bày các mối quan hệ giữa con người với con người, đặc biệt là giữa các thành viên trong cùng một gia đình. Nỗi đau của nữ chính không chỉ là những biến cố mà cô ấy phải gánh chịu, mà còn là chuỗi day dứt kéo dài từ quá khứ đến hiện tại, khiến người đọc cảm nhận được sự u ám lan tỏa xuyên suốt từng trang sách. Tác giả đã dùng một cách kể chuyện động, chuyển tải dòng cảm xúc theo cách trực tiếp và mạnh mẽ. Các nhân vật không tĩnh tại, không đơn chiều – họ có chiều sâu, có tổn thương, có những góc khuất khiến người đọc vừa thương vừa giận, vừa cảm thông vừa bất lực.
Những ai mong đợi một cuốn sách mang tính giải trí cao, nhẹ nhàng, hoặc theo phong cách tiểu thuyết trinh thám nhẹ nhàng thường thấy ở văn học Nhật có thể sẽ cảm thấy không quen. “Trước khi trở thành quái vật” hoàn toàn không phải là một câu chuyện dễ tiêu hóa – ngược lại, văn chương dày đặc, tư tưởng nặng nề, cảm xúc dồn ép khiến người đọc dễ rơi vào trạng thái mỏi mệt về tinh thần. Nhưng chính điều đó lại làm nên giá trị khác biệt của tác phẩm: đây là một chuyến hành trình đen tối, đầy đau đớn, nhưng nếu chấp nhận bước vào, bạn sẽ không thể rời mắt.
Đặc biệt, những đoạn miêu tả về mùi hương, về cảnh vật, tình huống hiện trường – mang nhiều tính hình ảnh nhưng lại gây chấn động về mặt xúc giác – để lại dư vị không thoải mái nhưng ám ảnh. Một kiểu văn chương có sức mạnh tác động mạnh mẽ đến cảm quan của người đọc. Và điều đáng quý là tác giả đã không ngần ngại đi tới tận cùng cảm xúc đó, thậm chí đẩy người đọc vào một vùng trải nghiệm dễ vỡ nhưng không hề giả tạo.
“Trước khi trở thành quái vật” là một cuốn tiểu thuyết sắc sảo và đau thương, nơi mà mỗi từ ngữ đều như vết cắt. Không phải ai cũng có thể dung nạp được nó, nhưng ai có thể – sẽ nhận được nhiều hơn là một câu chuyện. Nếu bạn thích thể loại truyện sâu sắc, có chiều sâu về tâm lý và các mối quan hệ xã hội, đồng thời chấp nhận bị tổn thương bởi ngôn từ – đây là một lựa chọn khó quên. Và chắc chắn rồi, tôi đang mong chờ tác phẩm tiếp theo của tác giả với nhiều kỳ vọng không nhỏ.
Để lại một bình luận Hủy