Chúng ta thường nghĩ rằng những câu chuyện thành công trong học tập luôn bắt nguồn từ một kế hoạch tỉ mỉ, sự hậu thuẫn vững chắc từ gia đình hay điều kiện học tập vượt trội. Nhưng “Khi học tập hóa niềm vui” của Seonghyeok Park đã làm đảo ngược định kiến đó. Cuốn sách không chỉ đơn thuần là câu chuyện thi đỗ ba trường đại học hàng đầu Hàn Quốc mà là lời tự sự chân thành về một hành trình tâm lý, khởi đầu từ sự nghi hoặc chính mình và kết thúc bằng niềm tin sâu sắc vào bản thân.
Tác giả từng là một học sinh lười học sống tại vùng quê không có lấy một trung tâm luyện thi nào. Không định hướng, không động lực, thậm chí từng cảm thấy mình là “người rớt lại” trong cuộc đời. Nhưng một câu hỏi chợt lóe lên: “Mình đang làm gì với cuộc sống này?” – chính là bước ngoặt mở ra hành trình thay đổi. Không phải ai đó thúc đẩy, không phải nhờ phương pháp thần kỳ nào, mà chính là nhờ trái tim quyết tâm bước đi đầu tiên. Cuốn sách khẳng định: học bắt đầu từ tâm thế, không từ sự hoàn hảo.
“Khi học tập hóa niềm vui” thu hút không chỉ vì hành trình chạm tới thành công của Seonghyeok Park, mà còn bởi sự đồng cảm sâu sắc với những tâm hồn đang lạc lối trong việc học. Tác giả không giấu giếm sự yếu kém, không tô vẽ con đường học tập như một chuỗi thành tựu rực rỡ. Trái lại, anh kể lại những ngày bắt đầu học từ sách lớp 5, lớp 6 trong khi đã là học sinh trung học cơ sở. Anh chấp nhận rằng mình không biết học, nhưng vẫn quyết tâm bắt đầu. Và chính quyết tâm ấy đã khiến việc học trở nên thú vị.
Cuốn sách mang đến một thông điệp giản dị nhưng đầy sức mạnh: học là để tôi luyện một tâm hồn mạnh mẽ. Không phải để khoe bảng điểm, không phải để làm đẹp hồ sơ, mà là để biết đứng lên khi thất bại, để hiểu bản thân và để yêu quý cuộc sống của chính mình. Những hình ảnh như “bạn đang trong thời kỳ mọc rễ” của cây tre Moso – 5 năm không nhú mầm để rồi một ngày vươn cao không ngừng – là phép ẩn dụ đầy cảm hứng cho quá trình học tập kiên trì, âm thầm nhưng đầy nội lực.
Sách còn khéo léo chạm đến cảm xúc của cả phụ huynh lẫn học sinh. Những phần viết về cảm giác thất vọng, sự kỳ vọng lặng thầm của cha mẹ, hay sự bất lực của người lớn khi không thể kết nối với con cái đang tuổi nổi loạn đều được thể hiện bằng giọng văn thấm đẫm yêu thương. Chương 13 với những tiêu đề như “Chén thuốc bổ bị vứt đi – cùng với trái tim của mẹ” hay “Chúng ta mỗi ngày một chút trở thành trẻ mồ côi” thực sự khiến người đọc phải dừng lại, ngẫm nghĩ về trách nhiệm, yêu thương và sự hy sinh.
Không dừng lại ở việc truyền cảm hứng, cuốn sách còn mang tính thực tiễn khi giới thiệu các công cụ học tập như lịch trình, time sheet, bộ đếm giờ và “7 thói quen của những kẻ thực sự muốn học”. Đây là minh chứng cho việc không chỉ có cảm hứng, mà hành động mới là chìa khóa giúp quá trình học tập đi vào quỹ đạo.
“Khi học tập hóa niềm vui” không phải là một cuốn sách dễ đọc với trẻ nhỏ, nhưng lại là món quà vô giá khi trao đến đúng người, đúng thời điểm. Một học sinh lớp 5 có thể chưa cảm được hết ý nghĩa, nhưng hai năm sau, khi bước vào trung học, bạn ấy có thể lặng lẽ lấy lại cuốn sách, đọc và dán lại những tờ post-it giống hệt như mẹ mình từng làm. Đó không chỉ là sự kết nối giữa hai thế hệ, mà còn là minh chứng cho sức sống của một cuốn sách biết thắp lên ngọn lửa trong lòng người đọc.
Với giọng văn chân thành, không tô vẽ, Seonghyeok Park đã mang đến một góc nhìn hoàn toàn khác về học tập: học không để thành công mà để trưởng thành. Và sự trưởng thành đó bắt đầu từ chính giây phút bạn biết quý trọng bản thân mình. Nếu bạn đang lạc lối trong việc học, nếu con bạn đang vật lộn với động lực, nếu bạn từng thở dài “phải chi hồi đó học hành tử tế hơn”, thì cuốn sách này chính là lời thủ thỉ dịu dàng nhưng kiên quyết: “Hãy bắt đầu lại. Bạn vẫn còn kịp.”
Để lại một bình luận Hủy