“Ugly Love” – một tựa sách có thể khiến bạn cạn kiệt nước mắt, cười vang trong đêm khuya, nổi giận vì bất công, rồi lại tan chảy vì yêu thương – tất cả trong một hành trình cảm xúc sâu lắng và đầy ấn tượng. Đây là cuốn tiểu thuyết đầu tiên tôi đọc từ Colleen Hoover, và chắc chắn nó đã mang lại một trải nghiệm không thể quên. Có lúc tôi ước rằng thang điểm đánh giá không chỉ dừng lại ở mức 5 sao, vì “Ugly Love” xứng đáng hơn thế rất nhiều. Tôi đã đọc một mạch từ đầu đến cuối, hoàn toàn đắm chìm và không thể ngừng lại cho đến khi trang cuối cùng khép lại lúc trời gần sáng.
“Ugly Love” không mang cấu trúc lắt léo hay những nút thắt bí ẩn điêu luyện, nhưng điều khiến nó chạm đến trái tim người đọc nằm ở cách Colleen Hoover xây dựng cảm xúc nhân vật một cách chân thật và tinh tế. Mọi cảm xúc bạn có thể tưởng tượng – buồn bã, tức giận, hy vọng, đau đớn, yêu thương – đều có mặt trong hành trình của Tate và Miles. Đây là một câu chuyện tình yêu có thể khơi dậy “hàng tỷ cảm xúc” chỉ sau vài chương đầu tiên.
Bối cảnh câu chuyện diễn ra tại San Francisco, nơi Tate – cô sinh viên y tá 23 tuổi – chuyển đến sống cùng người anh trai bảo vệ quá mức của mình. Tại đây, cô gặp Miles – một người đàn ông hấp dẫn nhưng rõ ràng là đang mang theo những vết thương lòng sâu sắc khiến anh không thể yêu, hay đúng hơn, không dám mở lòng để yêu ai khác ngoài người cũ. Họ bắt đầu một mối quan hệ dựa trên hai nguyên tắc mà Miles đặt ra: “Đừng hỏi về quá khứ của anh và đừng mong chờ về tương lai.” Hai câu nói ấy là mấu chốt cho toàn bộ câu chuyện, và từ từ, từng chút một, Colleen Hoover cởi mở mọi bí mật đau thương đằng sau con người lạnh lùng của Miles.
Điều đặc biệt của “Ugly Love” là không có tình tiết thừa, không có đoạn kết lửng làm người đọc phải hồi hộp chờ đợi phần hai. Tất cả những gì bạn cần – câu trả lời, kết nối, và sự hóa giải – đều nằm gọn trong hơn 300 trang sách đầy biến động về cảm xúc. Dù nhận ra rằng mình không thường đọc những câu chuyện tình có cốt truyện xoay quanh một người đàn ông không dám cam kết, tôi vẫn bị cuốn hút tới mức không dứt ra được bởi sự khác biệt trong cách dẫn dắt của tác giả – đầy lôi cuốn, thông minh, và cảm động.
Không chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn thuần mang màu sắc gợi cảm và hài hước, “Ugly Love” còn là một lời nhắc nhở tinh tế về tổn thương, sự tha thứ và hy vọng. Mối quan hệ giữa Tate và Miles vừa chân thật, vừa đau lòng, nhưng lại quá đẹp để người đọc có thể ngừng hy vọng cho một cái kết trọn vẹn. Họ có tất cả – sự tương đồng, sức hấp dẫn thể xác, tình cảm chân thành – và điều duy nhất khiến cả hai không thể hòa hợp thật sự chính là sự mơ hồ mà Miles vẫn giữ kín.
Cuốn sách không chỉ làm đau lòng người đọc bằng câu chuyện, mà còn truyền cảm hứng bằng hình ảnh và ẩn dụ. Bìa sách được thiết kế với tone xanh biển đậm chất biểu cảm, đại diện cho dòng cảm xúc mãnh liệt và hỗn độn mà bạn sẽ trải nghiệm. Mọi thứ đều được tác giả tính toán một cách kỹ lưỡng. Đó không chỉ là một tiểu thuyết tình yêu, mà còn là một tấm gương phản chiếu sự thật rằng nỗi đau từ quá khứ luôn có sức mạnh kìm hãm chúng ta, nếu chúng ta không học cách đối diện và vượt qua nó.
Sau khi gấp lại cuốn sách, tôi thấy mình rơi vào trạng thái “book hangover” – một cách nói vui để chỉ cảm giác không thể thoát ra khỏi thế giới của một tác phẩm quá xuất sắc. Dù danh sách những cuốn sách đang chờ được đọc của tôi rất dài, nhưng sau “Ugly Love”, tất cả dường như không còn tồn tại nữa. Tôi chỉ muốn đắm mình lâu hơn một chút trong dư âm mà Colleen Hoover để lại, trong cảm xúc mà Tate và Miles mang đến.
“Ugly Love” không có phần tiếp theo và hy vọng rằng sẽ không bao giờ có. Bởi những khoảnh khắc diệu kỳ mà bạn cảm nhận từ cuốn sách đầu tiên luôn là những điều quý giá không nên bị làm nhạt đi bởi những phần nối dài sau đó. Với những ai đang phân vân, tôi chỉ muốn nói rằng – đừng chần chừ nữa. Hãy đọc. Và hãy chuẩn bị tâm hồn cho một chuyến tàu cảm xúc không thể nào quên.
Để lại một bình luận Hủy